Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Ba, 28 tháng 2, 2012

SỰ TƯƠNG HỢP

Bữa chạy lên, tới Tam Kỳ bổng nhiên thấy thèm cà phê và một hơi thuốc. Cũng lâu rồi không đi uống cà phê. Ghé quán của ông bạn già làm 1 tách và 1 điếu. Ổng nhìn mình ngạc nhiên, thằng Thành bữa ni hút thuốc hả bây. Tự nhiên thấy thèm vậy, cũng lạ. Nhưng hình như thèm cái cảm giác thảnh thơi, ngồi vắt chéo chân lên mà nói khoát. Ông bạn này nhìn như nông dân vậy chứ cũng đầy đủ bằng cấp hẳn hoi, từng đi học và tu nghệp bên Tiệp Khắc 8 năm. Giờ hết thời nên về vườn. Mình khâm phục ổng ở kho tàn kiến thức thực tiễn phong phú. Ngồi hàn huyên đủ chuyện chán, ổng nhìn ngoài trời mù mù phán một câu "Trời bữa ni mù mù vậy là do ủ hoa xoan". Thấy mình cười, cười ổng phán thêm "Để ý mà xem, tháng này trời mù mù mấy bữa là hoa xoan nở, tháng 4, 5 thì hoa sưa...." Mình phả khói thuốc, mắt đăm chiêu nhưng cũng không để ý gì lắm...
Chạy lên, bổng nhìn thấy cây xoan bên đường. Đúng là hoa xoan đang nở thật. Từng đóa hoa nhỏ li ti, trắng trắng ẩn dưới chùm lá non xanh mướt, trông thật đẹp. 
Tình cờ bắt gặp, em đây
Ngây say trong tiếng gió chiều reo thi
Li ti đừng đóa ẩn mình
Thình lình hiện giữa núi đồi hoang sơ
Cho lòng thi sĩ ngâm thơ
Cho chàng quân tử vương tơ...thẫn thờ
Mình thì thích những "món" này, những đóa hoa đồng nội lặng lẽ, bình dị mà trắng trong, mượt mà. Nhìn những chùm hoa đó, giống như những cô thôn nữ e ấp, dịu dàng nhưng lại tỏa ra hương thơm nồng nàn, quyến rũ...
Hoa xoan nở giữa đêm mờ
Ai người nở giữa lòng ta, dại khờ
Dại khờ gì với mùi hương
Thương gì tấm áo, ấp bờ vai thon
Lon ton ngày bé ai hay
Hoa xoan nở muộn hay ta...dại khờ
Hoa xoan dọc hai bên đường đi, trên những đồi cao, dưới thung lũng. Hiện ra bất ngờ sau những khúc cua, hay trong làn bụi đường mù mịt. Những cây xoan trên này nở hoa thật đậm nhưng cũng đã có những đóa hoa rụng rồi, bay bay trong gió, vương cả vào áo tôi....
Chiều đó, không biết khoái chí thế nào lại mở nhạc ra nghe. Mở bài "Còn ta với nồng nàn"....
"Đời vừa xinh cho những ân cần trôi qua tim đầm ấm. 
Cho xôn xao qua giấc mơ dấy lên đôi vầng thơ. 
Ngực trầm xinh cho tiếng trái tim vang vọng vào đời chói chang. 
Cho nắng tắt cho trăng rằm lên, 
Cho vừa đôi chân em đến. 

Này em ngoan ơi nói câu tình. 
Cho thân ta tái sinh. 
Cứ nói khẽ nói khẽ thôi là khiến ta vui rồi. 
Em tung tăng đến nơi này gọi gió về cho lá bay. 
Gần lại đây ngắm những thênh thang bên đời ... 
Còn ta với nồng nàn. 

Ngày vừa sinh cho mắt em hiền cho câu ca ngọt tiếng. 
Em ra đi nhan sắc đi thế nên em đừng đi. 
Ngày thật xinh cho tiếng nói thưa cứ dịu dàng dòng suối ngoan. 
Cho áo mới vuốt ve bờ vai. 
Cho tình lâng lâng êm ái. 
Này em ngoan ơi lắng nghe này. 
Cây xanh lên tiếng đây. 
Gió đã nói với lá non rằng mắt em trong ngần. 
Em ngoan ơi hãy ra nhìn trời đất ngập trong nắng vàng. 
Ngồi lại đây ngắm những hân hoan bên đời ... 
Còn ta với nồng nàn."
Chẳng hiểu sao dạo này mình khoái bài hát này. Lại sẵn những dư vị của hoa xoan...Lắng nghe và cảm nhận, sẽ thấy một sự tương hợp đến kỳ lạ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét