Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Sáu, 1 tháng 4, 2011

TẬP THƠ : DÁNG XƯA


TẬP  THƠ : DÁNG XƯA
Những tháng ngày, những vầng thơ, những khao khát hợp tan
TUỔI THƠ TÔI
Tuổi thơ tôi
Trôi qua từng cơn sóng
Đọng lại
Cái nắng hè chói chang
Cái mưa rơi dầm dề
Những đêm hè vầng trăng thầm kể
Chuyện ngày xưa, chị Hằng Nga
Rong chơi nơi trần thế
Khẽ chạm lên đôi môi bé thơ
Khát sữa và lời mẹ ru
Và từng ngày trong thầm lặng, con ơi !
Chút mầm xanh nơi tâm hồn thơ dại
Qua nắng gió mây trời khắc nghiệt
Những bước chân dẫm nát hình hài
Đã lớn khôn như từng cơn gió
Qua đại dương sâu thẳm khôn cùng
Chỉ một chút mặn dịu con ơi !
Đủ làm cho tâm hồn ta xao động
Hãy vươn lên như mầm cây trước gió
Để hiến dâng trái ngọt cho đời.
 TRỐNG VẮNG
Anh có hay mùa này hoa cỏ
Chẳng buồn lòng khi phải đón đông sang
Cánh chim trời có khi nào mỏi mệt
Cũng bay về nơi chốn thân thương

Anh lang thang đến những miền xa
Nghe trống vắng trong lòng mình một ít
Gió nơi đây chẳng khi nào thổi tắt
Ngọn lửa lòng thi thoảng mênh mông

Ôi con tim từng ngày đổi mới
Nhũng bậc thang đưa thẳng thiên đường
Có phút chốc trong lòng mình rung khẽ
Những yêu thương trang trải đêm ngày

Bước tiếp bước và từng ngày mới đến
Chẳng ung dung khi phải mong chờ
Nhưng mỗi ngày vầng dương kia rực rỡ
Vẫn chiếu soi ánh sáng muôn đời.
 Ú TIM.
Hôm nay có gì vui
Mà nắng đùa tinh nghịch
Gió khẽ luồn lá biếc
Như nhạc công kéo đàn

Một đôi hài vạn dặm
Chẳng thèm bước cỏ êm
Ai mơ miền cổ tích
Chàng hoàng tử, nụ hôn

Có một thiên thần nhỏ
Lang thang miền xa xôi
Khẽ đánh rơi chiếc giỏ
Bỏ tim vàng ai đây?

Anh chàng thơ mỏi mệt
Viết một bản tình ca
Cho đêm về xao xuyến
Luyến tiếc người không tên.
 CHIỀU QUY NHƠN
Trời Quy Nhơn chiều nay buông nắng
Nghe lọt lòng thăm thẳm tiếng yêu thương
Nghe êm đềm bàn chân ai bước khẽ
Mãi rì rào tiếng sóng vỗ xa khơi

Nghe trong gió có tiếng lời ong bướm
Của những ngày hoa nắng đua hương
Nghe chồi non trên cây cành ngân mãi
Bản tình ca chưa viết bao giờ

Nghe con tim trong lòng mình rung động
Bởi đêm ngày cứ mãi nhớ với mong
Bóng hình ai của ngày xưa chuyện cổ
Tiếng em ca khi nắng lên màu

Rồi năm tháng héo dần thời trai trẻ
Tuổi thanh xuân sao chẳng ở bên người
Dáng ai về trong chiều hôm xa vắng
Bước chân gầy mái tóc xõa ngang vai.
 YÊU.
Tình yêu là gì mà thi sĩ vẫn làm thơ
Anh hỏi gió, gió nói rằng nó mát
Anh hỏi nắng, nắng nói rằng nó ấm
Và mây trời bảo rằng nó mênh mông

Anh không yêu, không bao giờ yêu nhỉ
Chỉ con tim vẫn nhịp đập điên cuồng
Mỗi khi nhìn bóng em bên khung cửa
Hay đêm về mơ một giấc chiêm bao

Anh chẳng biết thế nào là yêu em
Khi xuân tới nghe bồi hồi ngực trẻ
Mùa hè đến nụ hôn nào thấm đẫm
Cho đông về mang hơi ấm thu sang

Ngày mai này anh sẽ hái cho em
Hoa hạnh phúc trên cành anh bón
Cho mỗi ngày khi bình minh thức giấc
Căn phòng em sẽ thơm ngát hương đời.
MẸ.
Con tìm về với mẹ biển thân yêu
Bàn chân bước cát vương mình trên cát
Cơn gió mát như người quen gặp gỡ
Thổi bên tai như những buổi năm nào

Bao năm qua ở xa thẳm mẹ ơi
Mẹ có biết đứa con thơ bé bỏng
Trông mong người trong những buổi đêm đông
Và những sớm ngay khi vừa thức giấc

Bao năm rồi con vẫn sống cô đơn
Có những lúc sóng cồn cào thao thức
Đòi tình thương của những bến bờ xa
Và những lúc sóng nương mình dưới nắng
Vỗ êm đềm nhưng chẳng biết đi đâu

Ngày giỗ mẹ con không về thăm quê
Thắp nến nhang âm thầm trong nỗi nhớ
Mẹ có biết tâm hồn con vất vả
Chở tình thương bồi đắp nên người.
 BỐ ƠI !
Những lúc buồn bố kể chuyện con nghe
Những năm tháng khắc ghi thời trai trẻ
Rời quân ngũ bố lên vùng kinh tế mới
Ươm mầm cây ươm cả ước mơ đời

Mẹ sinh con trong một chiều nước lũ
Trong cơn đau mẹ đã bỏ cuộc đời
Bố lầm lũi bên vườn cao su mới
Bàn tay gầy chăm chiếc lá non xanh

Con lớn lên rồi cũng rời xa quê
Theo tiếng gọi của tiếng đời rộng mở
Ngày con đi bố và cây đưa tiễn
Nhìn quê hương con chỉ thấy ngút ngàn xanh

Ngày trở về với người bố kính yêu
Cao su đã trở thành người tri kỷ
Dòng nhựa trắng chảy vào chén bố nâng
Như dòng tri thức chảy vào đời con.
DÌ ƠI !
Con sinh ra trong những ngày gian khổ
Tiếng mẹ chưa trơn con đã gọi tiếng dì
Tình mẫu tử con thơ nào có hiểu
Chút tình thương sao bồi đắp cuộc đời

Ngày còn thơ trong tay gầy mẹ ẵm
Bao yêu thương con chẳng thể đong đầy
Mẹ ra đi dì đưa bàn tay đón
Con chơi vơi bên dốc đổ cuộc đời

Tháng ngày qua khoai lúa có đầy vơi
Dì chắt đủ cho con mài sách vở
Hai mươi tuổi con hãy còn non trẻ
Hãy còn đi chung cả con đường

Đường con đi chiều nay mưa về giăng giăng phố xá
Có đêm đông con lạc lỏng mềm đơn
Có đêm hè nhọc nhằn lên cơn sốt
Trong giấc mơ gian khó cũng theo về

Như kẻ mộng du con lao vào đời cuốn
Bới cát tìm nhưng chỉ thấy hư danh
Trong đêm tối con quay về… tay trắng
Cho con ấm nồng… bếp lửa… Dì ơi !
TÌM THƠ
Anh tìm thơ
Tìm trong cái nắng tháng ba
Hương xuân chín cứ thơm lừng thảm lúa
Mắt xuân thắm nụ hoa nào chớm nở
Hạ thì thầm cho áo trắng buâng khuâng

Anh tìm trong em nhưng em nào có thật
Thoáng lòng anh như một áng mây bay
Cứ nổi chìm như từng mùa con nước
Chở phù xa cho nặng cõi lòng anh

Anh tìm thơ trong những ngày thơ ấu
Cánh diều chơi vơi bên cuộc đời đổ dốc
Hương rạ mới sao cay nồng đến thế
Để muội than cứ theo mãi chân trần

Anh tìm thơ trong sóng biển chiều nay
Gởi thân xác cho con tàu rời bến
Thả nổi buồn…chăng câu…hoài chẳng thấy
Anh đắm chìm trong một biển thơ.
 NGÂY THƠ.
Ngây thơ em
Ngây thơ tôi
Ngây thơ một khối mộng tình miên man

Ngây thơ gió
Ngây thơ trăng
Ngây thơ chú cuội ngẩn ngơ chị hằng

Ngây thơ chiếc lá non tơ
Ban mai nắng khẽ mơ màng giọt sương
Em cười một vẻ ngây thơ
Má đào chớm nở môi hồng chớm xinh

Ngây thơ đôi bước chân đi
Ngây thơ tiếng hát chơi vơi cõi lòng
Chiều về mái tóc thơ ngây
Cứ bay bay mãi cho anh ngậm ngùi.
VỀ QUÊ.
Con về thăm lại mái nhà xưa
Ngõ nhỏ hàng cau gió đu đưa
Nắng chiều đậu tít trên cau đó
Chắc đợi anh về ngắm nắng vui

Cánh đồng nhỏ nhỏ gió xiêu xiêu
Đâu những hàng cây khuất bóng chiều
Trái chín mà hương ngây ngất thế
Lá vàng dẫn lối bóng thu sang

Con về thắp lại một nén hương
Tưởng nhớ ngày xưa những đau thương
Sinh con chưa kịp chờ con gọi
Tiếng mẹ thân thương người đã đi rồi

Con lại về đây với dáng cha
Mái đầu thêm bạc tháng năm trôi
Đêm nghe trời lạnh thêm chăn đắp
Hơi ấm ngày xưa tự trở về.
MỘT CHỮ YÊU.
Càng buồn càng khổ càng tuôn thơ
Càng hận càng yêu càng ngẩn ngơ
Vẫn hái tình hoa mang trước gió
Vẫn đốt tình say một khối đầy

Vẫn mơ gió biếc về xa thẳm
Vẫn thấy trăng rằm lạc lối xưa
Hình em mưa nắng sao phai mất
Cứ để anh tìm, dạ ngẩn ngơ

Ôi khổ làm sao một chữ yêu
Biết giá bao nhiêu cứ trả liều
Anh trả bằng thơ, bằng tuổi trẻ
Bằng tâm hồn khát, trái tim khờ

Nếu lỡ mai này em bước đi
Mang theo một nửa của hồn anh
Đốt bằng thương nhớ thành đuốc sống
Soi rõ đường em kẻo gập ghềnh.
ĐỌC THƠ.
Em đọc thơ anh
Đọc trong những ngày đông quạnh quẽ
Đọc trong những ngày hè oi ả
Những lúc em buồn và những lúc em vui
Những vầng thơ cứ theo mãi bước chân anh

Em nhìn thấy trong thơ anh
Những ngày mùa đông tần tảo
Người mẹ chân quê gánh hàng rong
Sớm tối đi về
Em nhìn thấy những ngày hè nóng nực
Bác xích lô
Ướt đầm vai áo
Những giọt mồ hôi đưa người đi muôn nơi

Em đọc những vầng thơ tuổi trẻ
Thấy ngày xưa tuổi thơ anh vất vả
Cõng cái chữ trên lưng anh đi qua ngày tháng
Khát tình thương và đói những hạt cơm
Những buổi chăn trâu, đuổi bướm, bắt thơ
Mơ một lần được quay về tắm lại
Với dòng sông con nước đầy vơi

Em đọc những vầng thơ anh viết cho hôm nay
Bàn tay em sớm khuya vất vả
Chẳng còn tươi xanh anh giữ chặt trong lòng
Bàn chân anh có đi xa muôn nẻo
Cũng trở về bên nếp nhà thân quen
Cùng bàn tay em thắp lên ngọn nến ước mơ
Soi sáng tình ta trong những ngày gian khó
Anh ơi anh mùa xuân đã về qua cửa
Nắng đã lên, chim én đã bay đầy.
CÀ PHÊ MUỐI
       (Viết theo truyện “Cà Phê Muối”)
Cuộc đời là một  ly cà phê
Anh thêm muối cho mặn tình đôi lứa
Phút bên em một thoáng đầu bối rối
Để một đời nhấp vị mặn cà phê

Anh xa rồi một ngày em mới biết
Hương vị mặn trong gió biển quê anh
Lời nói dối sao  mặn nồng thắm thiết
Để cà phê – hương muối luân hồi.
TÌM.
Đời tôi lang thang
Tìm tình
Tìm người
Tìm tôi
Tìm về chiếc nôi xưa
Có chú bé con
Mồ côi
Khát sữa
Tìm về mái trường xưa
Có những tháng năm
Băng đồng đi học
Dưới mưa
Tìm về ngày hôm qua
Chàng trai trẻ
Gục mặt trên giảng đường
Bóng đêm
Phủ kín
Tìm về sáng hôm nay
Nỗi buồn giăng lưới
Bóp ngẹt trái tim
Rỉ máu
Ôi biết tìm đâu
Nấm mồ ngát xanh cỏ lá
Nơi chôn linh hồn vụn vỡ
Tôi đã chết rồi ! chết mãi ! em ơi !

ĐIỆP KHÚC CHO EM.
Nắng chợt về nắng gởi trong tim tôi
Cái oi ả của trưa hè trống vắng
Em nhìn tôi trong veo như màu nắng
Cánh phượng
Tiếng ve
Xao xác cả sân trường
Tôi về
Mực tím vẽ nên em
Nét tinh khôi đọng nơi tà áo trắng
Kỷ niệm ươm sắc vàng, xanh, đỏ
Đổ lem nhem những lúc giận hờn
Để mùa về
Tôi góp tiếng chuông gió
Lanh canh
Gõ vào thời gian
Và em
Mang theo cả tuổi thơ tôi vào cổng trường đại học
Nơi ấy
Thắp lên một ngọn nến lung linh.
 NGẪU HỨNG, THU !
Trời buồn thả giọt tơ vương
Vào mây, mây trắng, vào trời, trời xanh
Vào chiếc lá, lá vàng ươm
Vào thu, thu đến bên tôi ngỡ ngàng
Ngỡ ngàng suối tóc thu bay
Ngỡ ngàng vóc dáng nắng phai một chiều
Ngỡ ngàng thu lại qua mau
In trong nỗi nhớ gót son mịn màng
Si tình tôi đứng đợi thu
Xuân qua, hè đến thu hoài rong chơi
Mong trời làm trận mưa ngâu
Cho tình tôi chảy ra thành dòng thơ
Cho người lại đến bên tôi
Cho tôi lại thấy mắt thu thẹn thùng.
KHÚC GIAO MÙA !
Gió đã về buâng khuâng
Lay bông hoa nở sớm
Rêu phong chiều anh đợi
Thoang thoảng ngọn lau bay
Nắng nhạt màu quá nhỉ
Chẳng đủ làm biển xanh
Chú còng con ngơ ngác
Tha cát vào hang sâu
Miền trí ức em đi
Cơn mưa nào qua vội
Chiếc lá vàng ngơ ngác
Đông đã về hay sao
Chiều nay anh về đây
Bên thềm rơi nỗi nhớ
Con chào mào ngái ngủ
Cất giọng buồn xa xăm.
TIGÔN, MỘT KHOẢNG TRỜI !
                                  Tình đầu ai bảo sẽ phôi phai
                                  Tigôn vẫn nở bên vườn nhà ai
E ấp môi, e ấp hương
Trăng thèm được ghé, gió vấn vương
Bậc thềm ngóng đợi mùa thu tới
Mọng chín hồn em, hoa tigôn

Bên giàn lá rũ ngóng trông anh
Tay quấn lần theo mấy vạn ngày
Mắt nhìn thăm thẳm hoàng hôn tím
Hắt ánh hồng lên cánh mong manh

Rồi gió vô tình gió ghé chơi
Tướt mảnh tình em thành cánh nhỏ
Gió đâu biết rằng từng cánh ấy
Họp lại thành trái tim em, ban sơ

Ban sơ ánh mắt anh nhìn em
Lang thang đôi bước chân đến đây
Ngỡ ngàng trong gió giàn hoa thắm
E ấp em nhìn, anh ngẩn ngơ

Tình đầu vội đến trong sớm mai
Bên giàn hoa ấy em rong chơi
Duyên dáng đưa tình trong áo mới
Sương sớm đưa hình anh sang ngay

Rồi mùa đông đến lay dáng em
Rung rinh chiếc lá như muốn bay
Phút giây lưu luyến còn trong mắt
Anh đã xa rồi, xa rất xa

Và thế, từ nay hoa nhớ thương
Rơi rơi từng cánh ướt trong mưa
Bên giàn hoa ấy giờ ai đứng
Trong nắng chiều vương, trong nắng phai

Mặc gió điên cuồng, mặc mưa tuôn
Em nở từng cánh trong gió mưa
Mong manh từng cánh nhưng còn đó
Sắc hồng trong trắng, nét tinh khôi

Một sớm mai về giông tố tan
Em ngủ mơ màng tán lá xanh
Ô kìa đôi bươc chinh nhân đó
Dừng lại trời bung một khoảng hồng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét