Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2011

Tam Thạnh những ngày mưa nhiều

Những ngày cuối tháng 11 trời bỗng đổ mưa rả rích. Nằm ở nhà nghe mưa rơi thật buồn. Có lẻ mình phải chuẩn bị dần một vài thứ để lên trường. Thực ra không xin được việc làm ở nhà không biết làm gì cũng buồn nhưng giờ chuẩn bị đi dạy tự nhiên thấy hoảng. Không biết điều gì đang chờ mình ở phía trước, bỏ bục giảng lâu rồi giờ đi dạy lại chắc cũng khó khăn. Nhưng cũng hồi hộp, trường mới, học sinh mới, đồng nghiệp mới chắc sẽ có nhiều bất ngờ. Giờ đây Thành mỗ tôi đã có điều kiện chăm sóc cho blog thường xuyên nên nếu có thời gian các bạn có thể viếng thăm......

Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

Sau ngày nhà giáo Việt Nam

     Sau ngày nhà giáo Việt Nam Thành mỗ tôi bỗng trở thành thầy giáo.Cũng không biết nói gì hơn là cảm ơn số phận cho dù phải lên miền núi Bắc Trà My với giấy cam kết phục vụ 15 năm ở miền núi. 15 năm, một con số mà bây giờ tôi vẫn chưa thể hiểu hết ý nghĩa của nó và những gì mà nó có thể gây ra đối với cuộc đời tôi. Có thể không thành vấn đề nếu mình có thể lập nghiệp và ở luôn trên đó, nhưng sẽ là một gánh nặng thời gian mòn mỏi nếu phải chuyển về xuôi. Bạn của Thành khi đọc được thông tin này sẽ có tâm trạng như thế nào nhỉ? Nhưng dù sao mình vẫn may mắn hơn nhiều người khác. Có lẽ phải cảm ơn số phận một lần nữa.......

Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2011

Ngày 19/11/2011

    Mai đã là 20/11, nhanh thật đó, thế mà mình vẫn chưa là giáo viên. Tối nay xem trực tiếp vinh danh những thầy cô giáo công tác ở vùng sâu, vùng xa, biên giới, hải đảo. Ở những nơi đó khó khăn thật. Mình chắc cũng sẽ lên miền núi thôi, đã có hy vọng nhưng giữa tháng 12 mình mới đi làm được. Ôi nghĩ lại nghiệp nhà giáo cũng mệt thật, mình đã không còn nhiệt huyết nữa rồi. Xin việc sao mà khó khăn, chờ đợi sao mà mệt mỏi, và cũng không biết điều gì đang chờ mình ở ngôi trường sắp đến nữa. Nhưng dù sao cuộc đời mình đã vậy rồi, để xem điều gì sẽ đến....
    Dạo này có vẻ ít người viếng thăm blog này. Cuộc đời này có quá nhiều điều để quan tâm, lo lắng. Cũng không biết nói gì thêm. Thôi hẹn một ngày Thành mỗ đi làm có thể tâm trạng sẽ tốt lên một chút.....