Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Tư, 16 tháng 7, 2014

Eo...tối nay lên mạng nghiên cứu tài liệu về cái bệnh của ba. Ôi cái bệnh nan y sao mà vận vào người ba mà mình vô cùng yêu thương và kính trọng. Mình thật là mệt mỏi và lo lắng, lúc tối ngủ thấy ác mộng là ba không còn trên cõi đời này nữa...thật là đau buồn dù là trong giấc mơ...
Trên tivi vang lên bài hát "Đêm thấy ta là thác đổ"...Tôi như tìm lại thấy tôi của ngày xưa...Và tự nhiên lại nhớ đến cái blog này (cái blog mà tự nhiên tôi quên, hay dòng đời khiến tôi quên, hay vô tình tôi quên, hay cố tình quên đi nữa thì cũng là một cái tội với quá khứ của mình). Thế mà thật là ngạc nhiên khi vẫn có người viếng thăm cái blog cũ mèn này - thật là bất ngờ. Ai vậy ta, là bạn của ta lâu nay ta quên, hay là khách vãng lai trên mạng. Dù gì thì cũng cho Thành mỗ tôi xin cảm ơn một lần, dù không biết đó là ai...