Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Sáu, 27 tháng 1, 2012

GỞI EM - NGƯỜI VỢ TƯƠNG LAI CỦA ANH

Chào em, người vợ của anh! Anh không biết em là ai nhưng anh sẽ viết bức thư này để dành khi nào đó em sẽ đọc được. Khoan hãy nói anh khùng khùng vì chẳng ai làm cái việc này bao giờ. Em biết vì sao không, năm nay thực sự chuyện tình cảm của anh rất buồn mà lòng anh thì yêu thương lên tiếng mỗi ngày. Năm nay anh đã đi làm, xem như đã trưởng thành rồi em nhỉ, mỗi khi về quê mọi người hỏi sao không chở ai đó về thì anh cũng thấy buồn lắm....
Khoan, đừng nói anh khó tính, anh chọn lựa nha em. Có lẽ anh sẽ kể về hoàn cảnh của mình cho em hiểu. Anh sinh ra, mới 15 tháng đã mất mẹ, ngoại vẫn thường kể lúc đó anh chỉ mới đi chập chững vài ba bước chân. Ba anh thì không thể vừa chăm sóc 2 chị em, vừa đi làm nên đã đi bước nữa. Những ngày tháng thơ ấu của anh là những ngày đầy nước mắt vì anh không có tình thương. Dì cũng rất tội em à, Dì cũng chăm chút cho anh, cũng lo cho anh ăn học nhưng lại hay la mắng anh nên từ nhỏ khi chưa hiểu cuộc đời là gì anh đã oán hận cuộc đời này rồi. Anh đã trải qua tuổi thơ đầy giông bão trong lòng nhưng bên ngoài thì lặng lẽ. Lúc nhỏ anh học cũng khá nhưng mọi việc học hay chơi anh đều không biết chia sẻ cùng ai, cứ lầm lầm lì lì vậy đó. Vì vậy mà anh có tính ích kỷ. Đến tận bây giờ anh vẫn còn tính đó, một chút thôi nhưng em hãy tin rằng có gia đình rồi anh sẽ hy sinh tất cả cho gia đình nhỏ bé của mình, vì em biết rằng anh yêu gia đình mình lắm lắm và anh có người chia sẻ niềm vui, nỗi buồn, cực nhọc trong cuộc sống. Cũng vì như vậy nên từ nhỏ đến lớn anh rất ít bạn. Em đừng buồn vì không có ai nhớ đến anh, thậm chí tết cũng không có ai ghé nhà anh chơi. Nhưng những người bạn anh chơi đều là bạn tốt, hầu hết là những trí thức nên sẽ không có chuyện anh bị lôi kéo bởi những tật xấu của bạn đâu. Anh không có tính chơi bời lêu lổng hay cờ bạc, rượi chè. Một phần vì nghề giáo viên, một phần vì tính nết a từ nhỏ, một phần vì anh có lòng hướng thiện nên anh sống bình dị, mượt thước lắm, cố gắng tốt lên từng ngày nhưng em biết rồi đó, anh sống tình cảm, lúc nào cũng khao khát yêu thương nên nếu phải sống cô đơn, nếu như không có em động viên, yêu thương, chia sẻ thì anh lười biếng lắm. Lười biếng làm việc, lười biếng nấu ăn, lười biếng nên anh ngủ miết thôi, hi....
Lớn lên anh cũng có những rung động và cũng để ý những cô bạn trong lớp nhưng thường thì cũng chỉ có vậy thôi. Chỉ có một tình cảm đơn phương với cô bạn tên Linh là sâu đậm trong lòng anh. Xin em đừng ghen nha, vì anh muốn kể hết với em. Đó là lần đầu tiên anh biết yêu là thế nào. Những rung động đầu đời như vậy có lẽ sẽ không dễ quên nhưng đó cũng chỉ là những tình cảm đơn phương mà thôi. Linh chỉ xem anh là bạn nhưng anh vẫn không thể nào quên được. Anh đã từng đau khổ biết chừng nào, đã thất tình và nhớ nhung cho đến hết cả năm 2 đại học. Nhưng khi anh đọc một tờ báo khoa học viết về vấn đề đó, người ta bảo đó là một hội chứng khi người ta không đạt được một mục đích nào đó thì nhớ mãi, chẳng hiểu sao lúc đó anh đã ngộ ra và từ đó anh quên hẳn Linh, giờ gặp lại cũng không còn cảm giác gì nữa. Nhưng em ơi, cho đến khi anh chưa gặp được em thì anh vẫn hối tiếc sao mình lại quên đi mất những cảm xúc đó, quên đi nguồn cảm hứng thơ ca và đánh mất luôn cảm giác của tình yêu. Em à, thực sự bây giờ anh cũng không biết tình yêu là gì.....
Đừng vội cho anh là người không ra gì khi nghe anh nói anh không muốn về nhà. Lúc xưa anh đọc báo thấy nói rằng con gái không nên chọn những người không yêu gia đình làm chồng vì ngay cả gia đình mình mà anh ta không yêu quý thì bản thân mình cũng không là gì và sau này anh ta có gia đình thì liệu sẽ ra sao. Nhưng em ơi anh đã nói về hoàn cảnh gia đình anh rồi đó. Về nhà anh rất buồn, anh vốn kỹ tính nhưng về thấy nhà cửa bề bộn, Dì thì không biết vun vén, chăm lo cho gia đình, em gái thì có nhiều chuyện cũng mệt lắm nên a cứ hay suy nghĩ không biết sau này mình lấy vợ sẽ như thế nào. Từ nhỏ anh đã không được sống trong không khí gia đình ấm áp nên anh vẫn ao ước sau này mình sẽ xây dựng một gia đình thật hạnh phúc và đầm ấm nhưng về nhà như vậy anh lại thấy nản. Anh rất sợ sau này lấy phải người vợ không biết chăm lo, vun vén cho gia đình. Anh cũng có 2 đứa cháu, đứa nào cũng nghịch phá hết, giữ con nít cũng đã mệt rồi chứ đừng nói gì đến những lúc trái gió trở trời, ốm đau. Em gái anh còn nhỏ nên ham chơi, anh rất sợ sau này lấy phải người vợ không yêu trẻ con, không biết cách chăm sóc con trẻ, cũng có người không yêu thương và tận tụy hy sinh cho con mình...Nhưng anh tin em sẽ làm được tất cả đúng không em. Anh biết em sẽ là người vợ ngoan hiền, đảm đang, người mẹ chu tất, vẹn toàn. Có lẽ anh đã đặt nhiều kỳ vọng vào em và em sợ mình không làm được như vậy đúng không. Em à, không có ai sinh ra đã hoàn hảo và không có ai khi sinh ra đã là người vợ, người mẹ, người con dâu tốt. Cái gì mình cũng phải học hỏi, cũng tập và làm quen dần dần em à. Anh sẽ luôn bên cạnh em, giúp đỡ, cổ vũ và chỉ bảo, chia sẻ để em làm tốt hơn, em nhé....
Vì như vậy nên tình yêu của anh sau này nhuốm đầy màu lý trí. Lý trí bắt a phải chọn lựa, không cho con tim lên tiếng. Thực sự bây giờ anh cũng không biết cảm giác tình yêu là thế nào nữa. Trái tim anh đã chai sạm, chỉ có đầu óc thì cứ suy nghĩ làm anh rất mệt mỏi...
Bây giờ, em ạ, anh sẽ buông xuôi tất cả. Anh sẽ cố gắng làm việc thật tốt và sống thật tốt từng ngày để chờ đợi em. Và khi em xuất hiện thì em ơi hãy từ từ để anh nhận ra em từ xa, em nhé. Anh sẽ lắng nghe trái tim mình rung động. Từ giờ anh sẽ không dùng lý trí nữa, cho dù em không xinh đẹp, không giỏi giang nhưng anh mong muốn tâm hồn hai đứa sẽ đồng điệu, cùng lý tưởng sống và hai đứa cùng yêu nhau mặn nồng. Chúng mình cùng "phiêu diêu" tình ái em nhé. Hai đứa mình sẽ cùng dắt tay nhau đi suốt cuộc đời. Anh có một chút tâm hồn nghệ sĩ, em cũng biết rồi, nên anh mong em có thể sẻ chia với anh một chút về những niềm đam mê đó...
Nếu em yêu anh hãy hiểu tính anh một chút, em nhé. Anh nói chung thì cũng tốt, không có gì xấu đâu nhưng anh có một nhược điểm là hay chán nản, những lúc như vậy hãy động viên, cổ vũ tinh thần anh nhé. Có thể khích lệ anh bằng một câu nói yêu thương hay một món quà gì đó, giống như người ta dzụ con nít vậy, hehe, anh vốn trẻ con vậy đó. Anh cũng ham công tiếc việc, say mê sự nghiệp lắm nên có lúc nào đó không dành thời gian cho em được hay quên quan tâm em thì em cũng đừng buồn nha. Anh nhìn vậy thôi chứ sống tình cảm và biết quan tâm và hiểu tâm lý phụ nữ lắm đó, hi. Và nếu có lúc nào đó anh uống say thì cũng đừng cằn nhằn anh nha, anh ít đi nhậu và biết uống có chừng mực lắm nhưng công việc cũng cần xã giao mà. Và khi xỉn về có khi anh nói hơi nhiều một chút nhưng anh luôn biết mình nói gì, chỉ là anh biết con gái không thích những người say nói nhiều, đúng không em...Em hãy tinh tế, dịu dàng một chút vì anh hảo ngọt lắm, hi....
Mình lấy nhau rồi thì sẽ ra ở riêng em nhé, vì a cũng đoán rằng hoàn cảnh không cho phép mình sống chung với ba, dì. Dù ở riêng nhưng vợ chồng mình hãy siêng về thăm ba, dì em nhé, để em làm tròn trách nhiệm làm dâu. Làm dâu gia đình anh có lẽ sẽ là khó khăn đối với em nhưng anh tin là em sẽ làm được. Hãy hy sinh một chút để chăm lo cho gia đình nhà chồng em nhé, và hãy sống hài hòa với mọi người. Nhà anh ở xa, đường lại khó đi lắm nên không biết về đây em có thấy nản không nữa. Khi ngồi viết những dòng này anh thấy lập gia đình thật khó khăn và chắc khi về làm dâu nhà anh em cũng sẽ thấy thế thôi nhưng vì tình yêu, chúng mình sẽ vượt qua được hết, đúng không em....
Chúng mình sẽ xây một ngôi nhà nhỏ nhỏ là tổ ấm chúng mình em ạ. Từng ngày anh và em như đôi chim tha về tổ những sợi rác nhỏ nhoi để xây dựng gia đình mình. Từ từ rồi bằng công sức của 2 đứa anh tin gia đình mình sẽ hạnh phúc. Anh sẽ cùng em làm việc nhà, cùng em nấu ăn, anh xung phong lặt rau em nhá. Những ngày nghĩ anh và em sẽ cùng dọn nhà và nấu những món ngon trong sách nấu ăn hay anh sưu tầm trên mạng em nhá. Anh sưu tầm được nhiều thứ lắm, có cả cách chăm sóc trẻ con, ăn gì lúc mang thai và nhiều nhiều cái nữa....hihi. À khi tụi mình có con anh sẽ cùng em chăm sóc con, cùng nuôi con khôn lớn nên người. Gì chứ anh thấy tin tưởng vào khả năng dạy con của mình lắm, hi, nhưng phải 2 vợ chồng cùng dạy dỗ mới được. Anh đi dạy nên chắc tiền lương hơi ít, hãy biết tiết kiện chi tiêu nha em. Anh tin là em sẽ biết vun vén cho gia đình. Cho dù tiền không nhiều nhưng nếu biết chi tiêu hợp lý thì vẫn có thể thỏa mãn em à. Cho dù bữa cơm có đạm bạc rau dưa nhưng khéo léo chế biến thì cũng ngon miệng, quan trọng là không khí gia đình đúng không em...Khi anh đi đâu về trễ hay mùa đông giá lạnh thì chịu khó chút em dậy hâm lại đồ ăn cho anh nha em. Anh đi đâu về lại hay lục cơm nguội mà thường anh vẫn phải hâm lại cho nóng, bây giờ khi tự làm những công việc này anh lại ước mình có vợ để được chăm sóc....
À còn điều này nữa, em không biết chứ chẳng hiểu sao khi ngủ a ghét móc mùng lắm, không có mùng thì anh khó ngủ nhưng ghét công đoạn treo mùng ấy. Có em rồi công đoạn này giao cho em, bù lại anh sẽ ôm cho em ngủ, hihi.....
Anh muốn nói với em nhiều điều lắm. Lúc nào rảnh anh lại viết thư cho em, em nhé....
GỞI EM - NGƯỜI VỢ TƯƠNG LAI CỦA ANH
Một ngày nào đó, em ạ, khi anh dừng bước chân
Anh sẽ nhận ra em giữa bao nhiêu người khác
Đôi mắt ấy, nụ cười và vầng thơ
Là vốn liếng cả cuộc đời mộng ước

Một ngày nào đó, em ơi, khi ta gặp nhau
Hãy nhìn sâu vào trong đôi mắt biếc
Giữ khoảng cách giữa hai bờ hư, thực
Và bàn tay hãy nắm lấy bàn tay

Một ngày nào đó, em ơi, khi anh đã biết
Lòng bao dung, trắc ẩn, khôn lường
Anh sẽ đủ can đảm để nhìn vào quá khứ
Của những ngày ta chưa đến bên nhau

Và em ơi anh sẽ nhắn cuộc đời
Đừng tắt vội ngọn đèn sau bão
Đừng tàn nhanh, đóa hoa trong lòng anh rung khẽ
Và đừng phai, những cảm giác ban đầu

Để một ngày khi ta có nhau
Anh hãnh diện bước bên em giữa bao người thân thích
Và tự hào long lanh nơi đáy mắt
Hạnh phúc trào dâng là lúc thấy em cười

Rồi từ đó mỗi ngày ta chắt chiu
Từng giọt sương long lanh, từng niềm vui ngày mới đến
Anh vẫn ngủ nướng như bao năm về trước
Em lo lắng nhũng vụn vặt đời thường
Những làm người, làm vợ, làm dâu
Và làm mẹ của con thơ bé bỏng

Đến lúc đó anh trưởng thành chưa em?
Với yêu thương, trách nhiệm, vững vàng
Làm trụ cột, niềm vui và hạnh phúc
Trên chặng đường ta sánh bước bên nhau

Đến lúc đó anh sẽ không còn rong chơi
Và đã biết trân trọng niềm hạnh phúc
Trân trọng cuộc đời, từng khoảnh khắc, xác thân
Và những lúc đôi tay vời ôm ấp
Hai ta cùng cảm thấy thiêng liêng
Từng hơi thở, từng nhịp đập trái tim
Và cái hôn, những đêm dài, ngày ngắn
Sẽ nồng nàn như mùi tóc em đưa

Rồi ta sẽ hòa vào nhau niềm ao ước
Ôi tình yêu quá đỗi tuyệt vời
Là sức mạnh xua tan vất vả
Cả buồn đau, những chen lấn đời thường

Dẫu biết thế, em ơi, ta mơ ước
Tự hứa với lòng và cả những hy sinh
Nhưng cuộc sống không như ta mong đợi
Có những lúc dẫn ta vào ngõ tối
Thì bên nhau ta sẽ vững tin lòng

Cũng có lúc ta không còn ta nữa
Những ưu tư đã thay đổi ta rồi
Hay ân ái sẽ vơi, nhạt nhòa chăn gối
Thì em ơi ta sẽ bảo nhau rằng
Anh sẽ về, lại lặt rau giúp em 
Cùng quấn quýt như đôi chim ngày trước
Và em sẽ dọn dẹp căn phòng cũ
Cùng tay anh thắp lên ngọn nến hồng

Tương lai là thế, ôi em ơi, anh mơ
Niềm hạnh phúc tự mình vun vén
Và cố gắng từng ngày, từng ngày nữa
Để đông về, ta tìm thấy...trong nhau...

1 nhận xét: