Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

NGUYÊN TIÊU NĂM NAY

Tối nay là Nguyên Tiêu à. Bổng giật mình một cái...Mấy năm trở lai đây năm nào mình cũng đi hội thơ, khi thì ở Quy Nhơn, khi thì ở Núi Thành. Cũng có năm không tổ chức một mình dạo lên Hàn Mặc Tử rồi về. Tâm hồn nghệ sĩ mà, nói chung tới ngày này không có gì liên quan tới thơ thì thấy thiếu thiếu. Ở phố núi này thì làm gì có tổ chức thơ phú chứ, nhưng cứ bức rức không yên nên cũng dắt xe ra phóng xuống quán cà phê chỗ bữa trước mình nói là có chơi đá nghệ thuật đó. Hy vọng gặp được ai đó cùng chí hướng đàm đạo chút. Quán không có khách, chỉ có ổng chủ quán ngồi đó hút thuốc. Nhấp cà phê, lại bàn về chơi đá nghệ thuật. Ổng khoe tác phẩm mới tìm lúc chiều. Lúc đầu nhìn mặt phải ổng bảo là dòng sông, Nhưng mình ấn tượng phía mặt trái hơn. Nhìn một lát mình phát hiện ra là thế một con thú đang chồm tới. Mình nói hổ, phía dưới có đám mây nữa, hổ đang bay trên mây. Ổng lại nói là lân, đúng là cái đuôi ngắn giống lân thật. Con lân này có thế phục, đúng rồi "Lân nghinh thiên". Quá tuyệt vời! Thú vui chơi đá nghệ thuật là vậy đó...
Bà chủ quán về. Cũng ngồi nói chuyện xíu, ngâm cho Thành mỗ tôi nghe vài câu trong bài "Đây thôn vỹ dạ", nghe hay thật. Giờ mình mới nhận ra một bài thơ khi ta đọc sẽ có cảm nhận khác, khi nghe ngâm sẽ cảm nhận khác...Nguyên tiêu năm nay vậy cũng được rồi, cũng có hơi hướng nghệ thuật, cũng được nghe ngâm thơ...
Tặng chủ quán vài bài thơ mình viết cho những tác phẩm đá nghệ thuật rồi chạy về, lên mạng tải vài bài thơ ngâm về nghe...Nghe bài "Màu tím hoa sim" thấy cảm động thật...
http://www.nguyenkynam.com/thivien/tiengtho/mautimhoasim.htm
Vậy đó...Trong cuộc sống này thơ không là cái gì cả, thậm chí có người không xem thơ ra gì và bảo những thi sĩ là "lãng nhách"...Nhưng ít nhất thì nó cũng đánh động tâm hồn chúng ta và kéo chúng ta ra khỏi những thói xấu của cuộc đời...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét