Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

VÔ HỒN

Viết xong cái topic đó mình thấy buồn thật. Cảm giác như vừa mất đi một thứ gì đó. Buồn thì quấn chăn, bỏ mặc cái giáo án điện tử ngày mai dạy rồi. Nhưng kỳ lạ, sao không ngủ được, một cái gì đó buồn rất khó hiểu. Ngồi dậy thấy buồn ngủ, sực nhớ đúng rồi hồi trưa không ngủ trưa. Đứa em nhắn tin ba đi khám bị hạ huyết áp. Thôi tuần này về mua thêm thuốc bổ cho ba. Thế đó, cuộc đời còn nhiều thứ để nghĩ, để lo hơn...
Nhìn cái điện thoại, cảm giác không muốn liên lạc với ai. Thôi lên máy sửa cái PowerPoint mai dạy. Ngứa tay thế nào lại lên blog. Nhìn thống kê thấy ngày nay 15 lượt viếng thăm, hôm qua 22 lượt viếng thăm. Những con số vô hồn. Sao mọi người lên blog mình đọc mà không ai nhận xét gì nhỉ. Cũng không biết ai viếng thăm. Mà cũng vậy thôi, không nhiều ý nghĩa...
Tự nhiên lại buồn, mình không hiểu. Lại nói nhảm trên cái blog này, cũng không hiểu nốt. Chỉ có một khao khát là âm ỉ....không cho mình thờ ơ...
Ai cho tôi con tim, ai cho tôi những khoảng trống trong tâm hồn. Ai cho tôi mơ ước, ai cho tôi khát khao. Ai cho tôi sống tình cảm, ai cho tôi chờ đợi. Ai cho tôi làm thơ, ai cho tôi lãng mạng. Ai cho tôi phong sương, ai cho tôi đam mê, ai cho tôi đi xa, ai cho tôi vất vả. Xin bạn đừng chê, nếu không có những cái đó, tôi chỉ là tôi - Một cái xác không hồn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét