Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

KHI NGƯỜI TA SAY

Chiều nay anh lại đi nhậu em à. Đi làm thì không thể tránh được, Bữa ni là liên hoan tổ đầu năm. Người ta nói khi say người ta thật nhất. Đúng vậy đó em. Khi say thì lý trí không thể điều khiển nỗi con  người ta nữa nên cũng xảy ra nhiều chuyện cũng mệt nhưng anh không nói tới vấn đề đó. Khi say nhìn lại mình thấy sao mà anh xấu xa, hèn yếu và giả dối. Thúy nói anh hãy sống thật với con người mình đi. Đúng như vậy, anh đúng là không ra gì...
Nghe những lời đó anh không còn lời nào phân bua nữa...nghe đắng chát. Nếu cuộc đời này cho anh được toàn quyền quyết định thì anh đã không phải giằng vặt như thế. Anh rất thương phụ nữ, thực sự là như vậy. Vì nhìn vào số phận của mẹ anh, của dì, của chị hai, của em anh và nhiều người khác anh thấy cuộc đời này sao mà oan nghiệt. Nhưng giờ trách cuộc đời thì có ích gì, anh đã dành tình yêu thương, những gì mình có cho em, cho những người anh yêu mến. Nhưng giờ nhìn lại thấy mình chẳng có gì, mình chẳng là gì và không biết có ai còn yêu thương mình nữa không. Anh đã sai lầm ư khi lo nghĩ về tương lai nhiều như vậy, nhưng sao không nghĩ được em. Từ nhỏ anh đã oán hận cuộc đời này rồi và cũng đã chửi số anh là số chó chết vì không hiểu sao số phận anh lại trái khoáy thế. Không có một niềm hạnh phúc nào trọn vẹn. Anh không muốn nói lời xin lỗi nhưng anh vẫn xin lỗi. Xin lỗi em, xin lỗi mọi người, xin lỗi cả cuộc đời anh nữa vì anh mong muốn cuộc đời mình phải thế này, phải thế khác và khi không được như ý thì anh lại đâm ra oán trách cuộc đời. Không thể cứ thế này được. Quả thực hạnh phúc cuộc đời này chỉ có được khi mình không ngừng tìm kiếm, vun đắp và giữ gìn. Anh hứa với em là sẽ sống tốt, sẽ cố gắng từng ngày, dù không có em bên cạnh. Anh hứa đó, em ơi....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét