Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

LÁ VÀNG RỤNG CHO HOA KHOE SẮC


Cuối tuần vừa rồi Thành mỗ tôi làm một cuộc "xả hơi" hoành tráng luôn. Đầu tiên là đi sinh hoạt cụm 5 ở trường THPT Trần Văn Dư, huyện Phú Ninh. 5 rưỡi sáng đã lò dò dậy chạy từ Trà My xuống tới nơi cũng 8 giờ rồi. Xe cộ, giày dép lấm lem bụi đất. Vừa bật chân chống mình phán ngay "đúng là  ở trển xuống". Mấy người nhìn mình có vẻ cũng đồng tình....hic
Sinh hoạt cụm tức là ngồi nghe các vị "tiền bối" trình bày tham luận. Rồi dự giờ một tiết dạy, nhưng không được hay cho lắm. Có một thầy "nổ" một đề tài nghiên cứu về giáo dục nhưng cái này mềnh hổng ham. Được bên nghiên cứu khoa học hàn lâm thì chắc mình có được chút "hưng phấn" rồi...hic. Ngồi nghe các vị tranh luận chán chê mình cũng nhận ra nhiều thiếu sót, nhất là phần di truyền mình còn "non" quá. Cũng học hỏi được nhiều điều và "tỉnh" người ra. Thầm nhủ phải cố gắng "tu chỉnh" cái nghề...
Hết phần lễ chuyển qua phần hội. Bữa cơm trưa thân mật giữa các trường mà do ít nam quá nên các ông tập trung hết vào một bàn rồi "chiến". Những "kỳ cựu" này "chiến" nhanh kinh. Mình nhiều khi phải "lách luật". Mà dạo này thấy cũng không nên nhậu nhiều. Sao mình "ngoan" dzữ ta....hehe
Hết sinh hoạt cụm rồi tới "sinh hoạt nhóm". Chỉ là đi uống cà phê tán dóc với mấy đồng nghiệp trên Nam Trà My, có mấy người Nước Oa nữa. Rề rà cũng hết buổi chiều. Chạy về quán cà phê ông bạn già, rủ thêm ông nữa cũng là chỗ thân tình "chiến" tập 2. Uống có mấy chai nữa thôi, chủ yếu là ngồi tâm tình. Nghe mấy ông bạn già nói chuyện tình yêu hồi xa lắc xa lơ của mấy ổng cũng hay. Cuối cùng mấy ông đó kết luận "con gái khi yêu thì yêu nhiều lắm nên khuyên mình đừng có làm gì có lỗi với người ta. Rằng chuyện vợ chồng cũng khó thật, mà cũng là duyên số cả nên còn ít tuổi mà lo gì...vv...và ..vv.." Trong lúc lâng lâng không biết đầu óc mình có thu nạp được "ý tốt" nào không nữa. Nhưng hình như mình cũng được "trang bị" những cái này rồi. Giờ chỉ chờ "thiên thời, địa lợi và nhân hòa" nữa thôi....hi
Tối đi uống cà phê ở quán Chú Cuội. Không biết có say không nữa nhưng không thấy Chú Cuội ở đâu, lại gặp 2 "Chị Hằng" xinh xắn, dễ thương. Khuya về xối mấy ca nước lạnh còn chưa tỉnh người, hi. Cũng không gian đó, nhưng ánh sáng dịu dàng soi nghiêng trên gương mặt thanh tú, và nét vẽ dừng lại trên vầng trán cao bướng bỉnh. Và dường như điệu nhạc ngân khẽ hơn, đầm ấm hơn...
Sáng dậy cũng nhâm nhi cà phê. Ngồi vắt chân lên ghế nhìn ra đường Hùng Vương. Không biết xúc cảm thế nào mà "hắt xì" ra mấy câu thơ con cóc
Sáng
Kéo ghế cà phê quán cóc
Cắt lấy một cung đường hai chiều
Và thế
Từng người lướt qua trong ý nghĩ
Thanh thản và dịu dàng
Sáng chủ nhật
In trên chiếc lá
Duỗi thẳng
Nhạc khẽ rung từng tia nắng
Mặt trời còn giấu sau làn mây
Và tôi
Giấu hình bóng của mình nơi đây
Tam Kỳ
Tôi cắt cho thành phố
Một góc trái tim
Của đời mình
Chạy về, ghé chợ Tam Anh. Cô dzữ xe vẫn nhớ mặt mình, he. Lúc trước đi xin việc hay đi đâu về mình cũng hay ghé chợ mua đồ về nhà nên nhẵn mặt. Dạo một vòng mua chút thịt, chút rau, ít trái cây cho đứa cháu. Ghé hàng cá mua ít cá mà bị người bán cá "nói thách", về nhà nói chuyện mới biết mình "mua hớ"...hic. Con trai đi chợ là vậy đó...Về nhà, không có ai ở nhà nên mình ra tay nấu nướng lun. Nói nấu nướng cho oai chứ cũng chỉ là luột thịt, chiên cá với nhặt rau sống thôi, hi. Cũng là rèn luyện tí chút sau này vợ con được nhờ, hehe
Rong chơi nhiều quá nên lên lại trường đầy ứ công việc. Lao vào giải quyết cho xong đã. Soạn mấy cái giáo án rồi ra đề thi, đi dzự giờ nữa. Nói chung cũng bận nên chưa viết blog được. Nhân đây cũng khoe luôn. Thành mỗ tôi dạo này ngủ trước 11h rồi cố gắng sáng dậy sớm đi chạy thể dục. Cũng là ôn lại thành tích siêng năng lúc xưa và trên con đường rèn luyện để thành một người đàn ông "đích thực", hehe
Viết nhiều thế nhưng cũng chỉ là kể lể, chẳng ăn nhập gì với cái tít nhỉ. Thì cũng không có gì ghê gớm. Chỉ là bữa về nhà bắt gặp ngay những vườn cao su đang thay lá. Chứng kiến cảnh này nhiều rồi nhưng mình vẫn thấy đẹp. Những cây cao su mang trên mình những bộ cánh đỏ ối, chỉ đợi có cơn gió nhẹ nào đi qua là rơi rụng lả tả. Ở đâu đó, bắt gặp những cây thay xong lá bắt đầu ra những cành non xanh rì...Tiếc là không có máy ảnh chôm những khoảnh khắc này ha...
Rồi bữa chạy lên lại ngắm những cây Trẩu hai bên đường nở hoa trắng xóa. Những cây trẩu trên này mọc rải rác, hay chạy thành hàng. Tạo thành những chấm trắng hay liền mạch thành một dải lụa trắng nhẹ nhàng điểm tô lên cái màu xanh đậm của núi rừng. Chạy lên hết dốc Đèo Liêu mình dừng lại đứng ngắm cảnh tí. Ở trên cao nhìn xuống lúc nào cũng hoành tráng và mênh mông. Những ngọn đồi xanh rừng keo hay đã bị gọt mất tấm áo chạy nối tiếp nhau. Một cánh đồng nhỏ uốn éo cho khớp với sự chen lấn của núi đồi. Một con đường  cũng ngoằn nghèo nốt chạy xuống con đèo và mất hút nơi một vạt nắng nhạt. Cũng dừng lại nghía chút rồi đi nhưng hình ảnh đọng lại trong đầu mình vẫn là lá vàng rụng ở quê nhà và hoa khoe sắc nơi đây....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét