Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

KHÔNG VỀ NHÀ


Tuần này mình không về nhà. Một phần vì tuần sau "thôi nôi" cho đứa cháu nên tự nhủ thôi để tuần sau về cũng được. Một phần tháng này tiêu "quá tay" nên hết lương mất, về mà không có quà cho tụi nhóc thấy cũng tội, hic. Mà nghĩ về nhà cũng vậy thôi, cũng ăn rồi ngủ, vài bữa rồi lên lại, chạy xe một quãng đường dài cũng mệt. Nhưng không về ở trên này thấy mọi người về hết lại đâm ra buồn...
Buồn buồn nằm nghĩ ngợi thấy giật mình. Chẳng lẽ mình chai sạm với cảm giác gia đình, không thấy nhớ nhà, cũng không muốn về nhà nữa sao. Ừ, mà cũng phải, nói ra thì có vẻ mình không ra gì khi không yêu gia đình nhưng có lẽ từ nhỏ tuổi thơ không cho những ngày êm ấm, không có tình mẫu tử níu giữ bước chân ra đi...Chỉ có ánh mắt cha là ray rức cõi lòng...
Lên mạng đọc báo 24h. Những đường link miên man thế nào lại dẫn mình đến những bài viết về sự ngây ngô, trong sáng, tinh nghịch của trẻ con. Tự nhiên thấy nhớ nhà, nhớ đứa cháu. Rồi tự nghĩ sau này có con chắc mình sẽ yêu con lắm, sẽ nâng niu thiên thần bé bỏng và sẽ dạy dzỗ con nên người. Có lẻ trẻ em sẽ đánh thức bản năng làm bố của đàn ông...
Và hình như dạo này mình đang đi trên con đường để trở thành một người đàn ông thực thụ. Không phải mãi miết đi tìm một nửa còn lại. Mà là lo, và nghĩ xem làm thế nào để xây dựng gia đình trong tương lai. Giống như một vài loài chim có tập tinh con trống lo xây tổ trước khi mời một "nàng" về cư ngụ. Dạo này mình cũng hay nghĩ không biết sẽ ổn định ở đâu, rồi kiếm tiền mua đất, xây nhà. Nói chung chưa gì đã thấy gánh nặng gia đình đè nặng lên vai. Con gái thường than khổ nhưng làm con trai với trụ cột trong gia đình không phải đơn giản. Phải làm một bờ vai vững chắc, và đứng vững cho dù có sóng gió gì ập đến tổ ấm nhỏ bé. Một vấn đề cũng khá quan trọng là phải có một nền tài chính vững mạnh. Mấy bữa ni nghĩ con trai làm ra ít tiền quá, tự thấy mình cũng "hèn kém". Nói đến vấn đề này thì thôi, thở dài một cái đã...
Thở dài xong phải tìm cách giải quyết chứ. Trước mắt tiền lương không nhiều thì phải tiết kiệm cái đã. Rồi sau kiếm thêm nghề tay trái gì làm. Mới lúc chiều tìm được vài mối làm ăn. Về bán hạt keo giống và cây keo dâm hom. Ở trên này người ta trồng keo nhiều lắm. Cái nghề này thì mình cũng có thời gian theo ông bạn già học hỏi nên cũng biết tí chút. Cũng khó khăn nhưng phải thử xem...
Thế đó, lo nhiều quá nên ai cũng nói mình già trước tuổi, hic...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét