Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

CHÁN CÁI ĐẤT TRÀ MY

Tôi ở đây, trên đất Trà My
Được những ngày mà lòng tôi thấy chán
Chán cái cảnh bụi tung mù mịt
Khi một chiều ngược núi về xuôi

Tôi ở đây, theo nghiệp của thầy tôi
Trên mái trường đắp đổi ngày với tháng
Đắp đổi đủ, năm năm về dưới đó
Đắp đổi lương, nghề, hay phí tuổi thanh xuân

Tôi ở đây, tiếc cái cảnh huy hoàng
Khi chiến đấu nơi mái trường đại học
Hay nhiệt huyết, niềm tin, và yêu mến
Của tháng ngày dạy ở dưới xuôi

Ôi Trà My, ta chưa quen với ngươi
Sao lại gieo trong lòng người buồn chán
Chán cái cảnh độc thoại với “lớp dân”
Hay rát cổ mà la “bầy người ngợm”

Còn ở đâu niềm yêu nghề mong manh
Mà thầy tôi thắp lên khi thực tập
Còn ở đâu níu kéo với đời tư
Tôi những tưởng sẽ yên bề nơi ấy

Thôi như thế cũng là số với duyên
Hay thử thách lòng ông trời định sẵn
Thôi như thế cũng là nắng với mưa
Trôi qua tôi như trôi ngày với tháng

Thôi em nhé, chờ anh ngày trở lại
Dưới mái trường anh hằng ước với mong
Thôi cứ để tâm tư anh bỏ ngõ
Để lòng anh hóa cỏ với thời gian

Thôi em nhé, không lời thương với trách
Không những lời chúc phúc đầu tiên
Không một đêm, mơ mộng với hão huyền
Hãy cứ để tôi chết dần hình bóng

Để một ngày tôi trở lại là tôi
Thì ôi thôi, tôi khác đi nhiều lắm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét