Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

SỐ CHÓ CHẾT

Tuy đã trải qua nhiều cực khổ và cuộc đời đã ném cho nhiều nỗi đau, nhưng chưa bao giờ tôi chửi số phận của mình như vậy. Có thể những đau khổ mà Thành mỗ tôi chịu đựng chẳng xi nhê gì so với nỗi đau của nhiều người khác nhưng không hiểu vì sao số phận lại ném chô tôi nhiều điều không mong muốn đến thế. Đã có những lúc tuyệt vọng, cô đơn cùng cực, đã có những lúc tôi oán trách cuộc đời, thậm chí bị stress nặng đến mức đã có lúc tôi muốn từ bỏ cuộc đời này nhưng chưa bao giờ nghĩ số phận của mình như vậy....
Ly cà phê và 2 điếu thuốc, mình tôi ngồi đây, thực sự trống rỗng, không biết mình suy nghĩ gì, mà có gì để suy nghĩ cơ chứ, tất cả mọi điều đã an bài, số phận sao không cho tôi đi sớm hơn một bước....
Có một điều không thể nói ra nhưng tôi đang phải chịu đựng một điều ghê gớm mà lòng tự trọng của một thằng con trai khó có thể chấp nhận...
Không biết giờ đây mình có thể tin được gì ở cuộc đời này và phấn đấu vì cái gì, thật sự rất mệt mỏi nhưng hy vọng thời gian trôi qua tinh thần tôi sẽ khá hơn một chút....

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét