Đếm tới 1000 đi, tớ thích con số này

Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

LƯỜI BIẾNG

Thành mỗ tôi mấy bữa ni lười biếng kinh. Đi dạy về tối cũng không muốn soạn giáo án. Sáng ngủ dậy trễ. Lên lớp cũng không học thuộc giáo án như lúc trước, những phần nội dung chỉ đọc cho HS chép. Từ bữa về nhà lên hơi mệt, chạy xe liên tục 3 tiếng đồng hồ, đường khó đi nữa, toàn ổ gà ổ voi, quanh co nguy hiểm không à. Với lại tinh thần không được thỏa mái nên thấy không muốn làm. Tôi còn nhớ câu nói của một ông thầy "Con người ai cũng muốn ăn ngon, mặc đẹp và ai cũng lười biếng". Quả thật chí lí, ai trong chúng ta cũng có tinh thần lười biếng, và cái tinh thần này luôn luôn thường trực nhất là trong mùa lạnh thế này, ngủ nướng quả là một cám dỗ,hi. Chỉ khi nào có công việc đột xuất hay đợi nước tới chân may ra ta mới siêng năng lên một chút. Quả thật lười biếng cũng không có hại gì đáng kể, đôi khi cũng là nét dễ thương ở con gái nhưng điều mà tôi thấy lo sợ(không biết mọi người có thấy vậy không) là lười biếng sẽ giết chết những dự định, những đam mê của chúng ta. Thành mỗ tôi cũng từng có rất nhiều dự định nhưng một phần không có điều kiện để thực hiện, một phần cũng vì lười biếng nên trì hoãn lại và ngày qua tháng lại ta sẽ không còn hứng thú để làm điều đó nữa. Giống như bây giờ nếu cứ kéo dài tình trạng thế này thì sẽ thành một thói quen và một khi giáo viên không chịu khó tìm tòi, học hỏi, trao dồi không sớm thì muộn cũng sẽ bị luột nghề. Vài dòng về vấn đề lười biếng vậy thôi, mình tự hứa là sẽ cố gắng nhưng ngủ nướng thì ....hehe
Mấy bữa nay mình cứ hay mơ về một ngôi nhà hạnh phúc, nhưng lại lười biếng đi "tán tỉnh", cứ thế này không khéo ế mất, hehe. GIỜ THÌ BẠN THẤY TÁC HẠI CỦA LƯỜI BIẾNG CHƯA???

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét