Sáng nay(3/1/2012), Thành mỗ tôi đi dạy tiết đầu tiên. Nai nịt gọn gàng, giáo án, phiếu học tập đầy đủ, phi ngay lên trường. Sáng nay dạy tiết năm, còn sớm chán, ghé vô mấy phòng nội trú chơi chút. Có chị GV cũ cứ khen lấy khen để là mấy thầy mới về đẹp hơn mấy cô rồi(người ta nịt đồ vào phong độ thế này mà, hehe). Chị đó bảo lúc sáng nhìn thằng Quang thấy oai rồi(Quang cũng là GV mới về, dạy lịch sử, ở trong nội trú), giờ thấy thằng ni oai hơn nữa, hehe. Đến giờ, lên lớp, chào xong lên bảng nhìn xuống thấy toàn HS dân tộc, choáng! Biểu chúng nó lấy sách vở ra học, nhìn xuống chỉ thấy vở, tuyệt nhiên không có quyển sách nào, choáng hơn nữa! Hỏi ra mới biết lớp đó chưa chép thời khóa biểu mới nên vẫn mang thời khóa biểu cũ. Thật sự đây là tiết đầu tiên và bài rất khó nên mình chuẩn bị rất kỹ lưỡng, chuẩn bị cả phiếu học tập cho tụi nó nữa, nhưng giờ gặp tình cảnh này buồn ơi là buồn. Có lẽ đây là tình huống đầu tiên Thành mỗ tôi gặp trong nghề dạy, đang lúng túng không biết xử lý ra sao, thôi đành chạy lên hỏi thầy hiệu trưởng, thầy bảo thôi cho lớp chơi hay làm gì đó cũng được. Quay về, mặt hầm hầm, nắn gân nắn cốt tụi nó một hồi xong xuôi ngồi đó chẳng biết làm gì. Đúng là dở khóc, dở cười thật
Chiều, lại dạy tiết cuối, lần này thì dạy lớp 10/1, lớp chọn của trường, dạy công nghệ nên cũng đơn giản, tụi nó tiếp thu cũng nhanh, có vài đứa cũng thông minh nên cũng có hứng thú dạy, lấy lại tinh thần đã mất lúc sáng
Tối về, lại ở một mình trong phòng, thấy buồn chán sao ấy, muốn đi ra ngoài một chút nhưng không biết đi đâu nên đành thôi. Đứa bạn nhắn tin hỏi làm quen được em nào chưa, trời đất, ở đây toàn những người lớn tuổi hơn thôi à, mình nhỏ tuổi nhất trường mà, gặp ai cũng kêu chị sái cổ. Thế mà ai hỏi tuổi của mình cũng ồ lên, còn ít tuổi thế à. sao nhìn chững chạc kinh rứa, cái này không biết nên khóc hay cười à nha!......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét