Em trao ánh mắt
Xuyến xao cả chiều đông quạnh quẽ
Em trao bàn
tay
Anh đón lấy và nâng niu, gìn giữ
Em trao nụ hôn
Anh ngập trong hồn cỏ dại
Em trao cho
tôi
Cả mộng ước
cuộc đời
Ôi kiếp
người mong manh
Khi ta đến
bên nhau đời vẫn mong manh như thế
Ôi cuộc
sống phong trần
Khi ta đến
bên nhau vẫn lo toan, vất vả
Rồi chia
phôi, phong ba và đêm tối
Có cuốn ta
ra khỏi đường dài?
Rồi nhạc
nhẽo một mùi hương trẻ dại
Rồi thời
gian sẽ hằn nếp chân chim
Nhưng cuộc
đời đã đưa đến bên nhau
Thì mãi
mãi, không chia lìa, em nhé.
Anh sẽ chờ
một ngày sống bên em
Để biết được anh mơ nhiều như thế
Bài này là lúc tối đi tập văn nghệ, mọi người có đôi, có cặp cả. Riêng mình lẻ loi nên BỊ cặp múa với một chị đã có chồng, hic...hic...hic.Múa thì phải có đoạn nắm tay, mà nắm tay thấy cộm cộm chiếc nhẫn thấy thế nào ấy, he. Ước gì có "một bàn tay nào đó" của riêng mình........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét